Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012


Lời  nói đầuQuanh chúng ta là cả vũ trụ  mênh mông, gần bên chúng ta là thế giới vật chất quen thuộc, vừa cần thiết vừa thân thiết với cuộc sống con người, còn ngay cả bản thân chúng ta thì chắc ai cũng nghĩ: Có gì mà phải nói! Ấy thế nhưng, bắt gặp cái gì chưa rõ,  trong đầu chúng ta đều có thể bật ra câu hỏi “Tại sao vậy?”, Ví dụ: Tại sao chúng ta dùng mủi để thở, tai để nghe, vì sao con chó lại sủa…Tình cờ 2  người bạn vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ qua cả chặng đường dài mà nếu đi một mình thì có lẽ đã mệt nhoài, một người bạn chợt  nghĩ “Tại sao đi lâu thế mà chưa mệt nhỉ?”, bổng tình cờ ngước mắt lên nhìn bầu trời “ trời xanh ngắt, một vài đám  mây trắng trôi bồng bềnh, tự dưng tò mò hỏi lun sao trời xanh thế nhỉ, vì sao mây bay trên trời không rơi xuông nhỉ…” Đó là lối suy nghĩ rất quen thuộc, những vấn đề được nêu lên nhiều khi không có sự logic, nhưng thực ra, đó chính là cách cảm nhận thế giới của chúng ta. 

Trân Trọng.

0 nhận xét: